Saturday, November 6, 2010

Tình Nghĩa Học Đường

Dự kiến khi tôi đến Santa Ana buổi trưa ngày 9-7-2010, chiều sẽ có cuộc Họp măt với nhóm giáo sư Trường Trung Học Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ, do vì anh Nguyễn Văn Phấn nguyên Giám Học từ Úc sang thăm con trai ở San José, anh và tôi cùng có mặt tại Santa Ana vào ngày này. Hôm sau tôi có cuộc họp mặt với anh em cựu học sinh Cao Thắng tại San José.

Tôi cũng gọi điện thoại cho các em cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ tại San José, sắp xếp một buổi Họp mặt với Thầy Nguyễn Văn Phấn và các em, trong đó có em Huỳnh Thẩm Mỹ, vừa tìm ra tôi trên Mạng.

Đến Orange County, được được một người bạn đón, tôi nhờ đưa đi ăn ở quán Zen của nhà báo Lý Kiến Trúc, ăn trưa xong về nhà người bạn Check-in Online vé ngày mai đi San José bằng phi cơ Southwest, sau đó anh đưa tôi về nhà người em chú bác ở Anaheim.

Buổi chiều khoảng 5 giờ, anh chị Hà Mộng Giao đón tôi đến hiệu ăn Bồ Đề Tịnh Tâm Trai trong khu chợ Thuận Phát – đây là hiệu ăn khác, hiệu ăn kia vẫn nằm bên hông Phước Lộc Thọ - khi chúng tôi đến, đã có anh Nguyễn Anh Dõng và anh chị Nguyễn Quốc Súy. Anh Nguyễn Anh Dõng, giáo sư Trường NTT, em của ông Nguyễn Chánh Lý nguyên Tổng Giám Đốn Kỹ Thương Ngân Hàng (ngân hàng Quân đội), trước đây anh Dõng làm cho Thư Viện Việt Nam tại Orange County, nay dã về hưu, anh Nguyễn Quốc Súy giáo sư NTT, anh rời khỏi Trường năm 1965, sang ngành Tư pháp, anh từng làm Chánh án Toà án Quân sự, sau cùng là Chánh án Tòa Thượng Thẩm Huế, anh sang Mỹ năm 1975, về hưu từ lâu, nhà ở cách xa Phước Lộc Thọ chừng 60 miles.

Chị Quốc, Anh Quốc, Anh Nguyễn Văn Phấn, anh Nguyễn Anh Dõng, anh Nguyễn Quốc Súy, anh Hà Mộng Giao và tôi

Theo chương trình tôi được biết từ trước, anh Nguyễn Văn Phấn dự định từ 29-6 đến11-7-2010, anh sẽ có mặt ở Santa Ana, đi San Diego thăm bạn bè, nhưng sau cùng con trai anh đưa đi xem chương trình ca nhạc Paris Bynight 100 ở Las Vegas, ngày 9-7 có anh Quốc bạn anh đưa từ San José xuống Santa Ana, sẽ đi thăm bạn bè ở San Diego rồi trở về San José để đến ngày 14-7 bay đi Honolulu rồi về Úc.

Anh Nguyễn Quốc Súy, Hà Mộng Giao

Anh Quốc lái xe đưa anh chị Phấn đi, lại cho hai người quá giang đi Hollywood, do đó anh phải dùng xa lộ 405, hẹn gặp nhau lúc 5 giờ nhưng vì kẹt xe nên đến 7 giờ, chúng tôi mới được tay bắt mặt mừng với anh chị Nguyễn Văn Phấn và anh chị Quốc tại nhà hàng Bồ Đề Tịnh Tâm Trai, trong khu chợ Thuận Phát ở góc đường Beach và McFadden.

Nhà tôi, chị Hà Mộng Giao, chị Nguyễn Quốc Súy

Vì chúng tôi ăn chay, nên anh chị Nguyễn Quốc Súy đặt chỗ trước tại đây và mọi người phải ăn chay cùng chúng tôi, anh em gặp nhau là quý chuyện ăn uống là thứ yếu, tuy nhiên ngày nay các nhà hàng chay đều có nấu những món ăn khá ngon, nhưng những thức ăn nhập từ Đoài Loan, Trung Quốc thường họ chạy theo lợi nhuận nên chế tạo chẳng những kém vệ sinh mà còn có những phụ gia hóa học rất độc hại cho cơ thể, chẳng hạn như món Ham họ trộn vào đó 30% thịt thật, ăn nó có hương vị ngon nhưng không còn là món chay tịnh thanh khiết, ăn chay là vì lòng từ bi, tránh sát sanh, nên người ăn chay không ăn thịt cá …

Ngồi ở Lee's Sandwiches trong khu chợ Thuận Phát

Trong bửa ăn hôm nay có anh chị Nguyễn Quốc Súy, Nguyễn Văn Phấn, Hà Mộng Giao, Quốc, anh Nguyễn Anh Dõng và chúng tôi, sau khi ăn xong, trò chuyện đã lâu thấy có nhiều khách vào không chỗ ngồi phải chờ đợi, anh Súy đề nghị nhường chỗ cho khách khác và đi sang Cà-phê Lee's Sandwiches để tiếp tục hàn huyên, sau bao chục năm xa cách, tiếc hôm đó thiếu bà y tá Chi vì con gái bà sanh, con gái ở chỗ khác về thăm, nên bà quá bận rộn không thể có mặt. Chuyện hàn huyên tiếp tục, đến 9 giờ Lee;s Sandwiches đóng cửa, nên chúng tôi đành phải chia tay.


Anh Hà Mộng Giao, Nguyễn Văn Phấn, Nguyễn Anh Dõng.

Sau khi đến San José họp mặt với nhóm Cao Thắng ngày 10-7-2010, trưa hôm sau Chủ nhật 11-7-2010, Huỳnh Thẩm Mỹ cựu học sinh Nguyễn Trường Tộ, lớp T4, mời chúng tôi đi ăn ở quán ăn Di Đà.

Mỹ di tản từ năm 1975, sau một thời gian đi làm, nay mấy người bạn hợp tác với nhau mở công ty riêng, em làm Giám Đốc. Trông Mỹ hơi gầy, em cho biết làm Giám Đốc ở Mỹ vất vả nhiều nên không thể mập mạp được.

Năm học cuối cùng của Mỹ ở Việt Nam là lớp 11T4, niên khóa 1974-1975, Mỹ đã học với tôi từ lớp 9, lớp này có Lê Văn Qua, Nguyễn Công Minh… Qua vẽ Kỹ Nghệ Họa có thể nói giỏi nhất trường, trong những năm đi dạy, tôi ưng ý nhất nét vẽ của em này, Minh viết chữ đẹp, năm đó tôi dạy Việt Văn, cuối năm tôi xin quyển tập của Minh, định dành để dùng cho những năm sau, nhưng ý định đó không bao giờ thực hiện được. Năm 1972, nếu tôi nhớ không lầm thì thân phụ của Mỹ là Phó Cảnh Sát Trưởng Quận 5, Chợ Lớn đưa cho Mỹ đem vào lớp biếu tôi tập Agenda 1972 của Unicef, in trên giấy cứng mỗi tuần một trang, trang kia in hình màu rất đẹp, nay nhắc lại Mỹ vẫn còn nhớ.

Ngày 12-7-2010, chúng tôi đi ăn, họp mặt với anh chị Nguyễn Văn Phấn cùng các em học sinh cũ, trên đường đi tiện thể chúng tôi nhờ Thọ đưa đến cửa hàng bán giường, nệm của Thịnh trên đường Tully. Thịnh cho biết khó có dịp gặp mặt, nên sẽ đóng cửa sớm hơn thường lệ.

Tôi, Nguyễn Tấn Thịnh, Vũ Ngọc Anh Thọ
Chị Nguyễn Văn Phấn, Nguyễn Đình Đông, Huỳnh Thẩm Mỹ, Vũ Ngọc Anh Thọ, anh Nguyễn Văn Phấn, tôi và nhà tôi

Khi chúng tôi đến quán Di Đà đã có anh chị Nguyễn Văn Phấn và em Nguyễn Đình Đông đứng ngoài sân chờ sẵn, chúng tôi vào ngồi một chốc thì có em Huỳnh Thẩm Mỹ đến. chúng tôi ăn uống một chốc thì Nguyễn Tấn Thịnh mới đến, Thịnh rất hoạt bát, kể nhiều chuyện khó nín cười làm cho không khí buổi ăn khá vui. Mới năm nào, nay các em tuổi cũng đã trên 50 rồi, thời gian qua nhanh.

Trong số các em, dự bửa ăn chỉ có Thịnh lúc đi học không có chi đặc biệt, không có chi đặc điểm chi để tôi có thể nhớ lại hình ảnh của em ở trong lớp. Mỹ thì như tôi đã viết trên, Đông là Trưởng Ban Đại Diện Học Sinh năm 1974-1975, tôi có thể nhớ ra em trong lớp và cả trong vai trò Đại Diện, tôi đã cho em biết khi Cảnh Sát Trưởng Quận Nhất vào Trường theo dõi hoạt động các em, khi tình hình đất nước dầu sôi lửa bỏng, Thgọ thì ngày xưa gầy nên trông em lêu nghêu trong lớp.

Bửa ăn nhọp mặt tuy chỉ có anh chị Phấn, chúng tôi và bốn em cựu học sinh, nhưng ít khi được gặp vì anh Phấn ở Úc, tôi ở miền Đông Hoa Kỳ, hẹn được gặp nhau, khó tuy không khó lắm nhưng phải nói là hiếm khi, nhất là tình cảm đồng nghiệp, thầy trò gặp lại nhau vẫn đậm đà, ấm áp cho những người Việt tha hương.